#BooMew
" Cô... " nhìn ra sự giúp đỡ của anh bị Tư Noãn Noãn né tránh, mày Lê Bá Sâm nhíu chặt, không tin được mà nói, nhưng muốn nói lại thôi.
Tư Noãn Noãn sau một đêm như một người khác, bản thân vốn đã lạnh nhạt ít nói, giờ lại càng lạnh hơn rất nhiều, không chỉ thế, Tư Noãn Noãn càng kiệm lời hơn, thay vì nói những lời dễ nghe, Tư Noãn Noãn lại nói thẳng.
Môi mấp máy nói.
" Tôi dơ! Không dám phiền anh. " dừng một chút lại nói.
" Tôi đi về được chưa? "
Lê Bá Sâm trừng to mắt nhìn chằm chằm Tư Noãn Noãn, hai mắt đỏ ngầu lửa giận.
" Cô không định thay đồ? " Lê Bá Sâm nhìn từ trên xuống dưới Tư Noãn Noãn hỏi.
Cái áo tây trang không che hết đôi chân thon gầy kia, làm anh càng nhìn càng khó chịu.
Tư Noãn Noãn nhìn như không nhìn Lê Bá Sâm nói.
" Anh xé quần áo của tôi! Không phải vì muốn tôi ăn mặc phong phanh như vậy sao? " dừng một chút lại cười nói.
" Càng hở hang càng dễ câu dẫn đàn ông! Không phải sao chồng? "
Lê Bá Sâm không nhanh không chậm tát mạnh vào má của Tư Noãn Noãn.
" Chát. " hai mắt Lê Bá Sâm đỏ ngầu lửa giận, nhếch mép cười nói.
" Tư Noãn Noãn, cô đừng thách thức sự kiên nhẫn của tôi. "
Tư Noãn Noãn đưa tay lên má xoa xoa má mình, môi câu lên nói.
" Có kiên nhẫn hay không, không phải anh biết rõ hơn ai nhất sao? "
Đúng lúc đó, Phỉ Vô Dư từ bên ngoài bước vào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1246928/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.