#BooMew
Tư Noãn Noãn hai chân run rẩy cố lết thân mình đi vào căn phòng tầng trên cùng của biệt thự Lê Gia. Giữa hai chân cô lại truyền đến đau đớn khi cô di chuyển, không chỉ thế lại còn đang chảy xuống thứ mà Lê Bá Sâm phóng ra pha lẫn một chút máu.
Tư Noãn Noãn vừa đi vừa miên man suy nghĩ... rốt cuộc cô đang mong muốn gì ở anh? Nhìn anh tuyệt tình như vậy... rốt cuộc tại sao cô lại đau lòng... Trong khi bản thân cô chỉ là một người được anh vô tình kéo ra khỏi ngôi nhà rác rưởi kia thôi. Hiện tại, cô chưa đủ mạnh... cô chưa có sức tự mình chống đỡ, cô còn cần Lê Bá Sâm làm chỗ dựa, dù chỉ một mình cô nghĩ như vậy. Cô không muốn về lại ngôi nhà đó, càng không muốn phải sống cuộc sống hao phí trí óc vô nghĩa đó thêm một lần nào nữa.
Cô muốn học, muốn tiến xa hơn... cô muốn... muốn tự đứng vững trên đôi chân của chính mình mà không cần ai giúp đỡ...
Không sao, trinh tiết có là gì khi chính cô còn không chắc bản thân an toàn hay không nếu cứ luôn dáng mạc " GÁI TRINH ", mất rồi cũng thôi. Dù sao... nếu cô còn cũng nguy hiểm, thà rằng bị Lê Bá Sâm hung hăng phá thân cô còn hơn là bị đám người mà Tư Khả Minh cần giúp đỡ phá thân cô, sỉ nhục cô.
Có phải cô nghĩ quá thoáng hơn rồi không? Nhưng nếu cô đau buồn khổ sở thì cái màng trinh đấy có về không? Thời gian có quay trở lại không?
Cô không muốn bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1246914/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.