Trong lúc này, Tần Việt đang nhàn nhã ngồi trên chiếc siêu xe đắt tiền, hắn ngồi vắt chéo, một tay nghe điện thoại, tay còn lại khẽ nhịp nhịp lên đùi, trên xe còn có vài ba tên vệ sĩ trông rất có khí thế, chiếc siêu xe đang đi về nơi được định vị bằng GPS.
Thật ra, lúc nhận được cuộc điện thoại đó thì hắn ngay lập tức truy tìm tung tích của cô, chẳng qua, hắn đang chờ đợi cô phải cầu xin hắn thì hắn mới chịu giúp, bằng không, hắn sẽ đứng đó nhìn cô chịu trận.
Còn ở đầu bên kia, tiếng Nhạc Trúc Hạ nghẹn ngào thống khổ, rất nhỏ nhưng hắn vẫn nghe thấy rất rõ.
- Anh đùa giỡn tôi thấy vui lắm đúng không?
Nhạc Trúc Hạ nói đứt quãng. Cô thật không hiểu, tại sao hắn lại luôn cố ý giầy vò cô như vậy!
Thấy bên kia không nói gì, cô liền ngoan ngoãn gật đầu, như một con thỏ con đáng thương giãy dụa trong phút cuối, giọng nói thê lương đến cực độ:
- Được, tôi nói, tôi nói mà!
Trong lòng Tần Việt khẽ nhói lên một cái, hình như là có thứ gì đó mãnh liệt đang ập đến, không khỏi thấy bực bội, hắn nhướng lông mày, quát lớn khiến đám người trong xe không khỏi giật mình một cái.
- Loại chuyện đáng xấu hổ này mà em cũng nói ra ngoài được sao? Câm miệng ngồi im đó chờ tôi đến!
Nhạc Trúc Hạ sững sờ nhưng cô cũng mừng thầm vì hắn không ép buộc cô, nhưng cô cũng không chắc Tần Việt có thể tới hay không, Tư Tuyết đã mai phục khắp nơi, tình thế thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le-cua-tan-thieu/426640/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.