Nhạc Trúc Hạ nhịn đau đớn sửa sang lại váy áo đang nhàu nhĩ đến khó coi, Tần Việt cầm lấy túi xách của cô ném thẳng ra ngoài, khởi động xe đạp ga rời đi. Cô cố bò hồi lâu mới đứng lên được.
Tần Việt vứt cô lại ở một nơi rất hẻo lánh, heo hút, cô đợi nửa buổi mới thấy một chiếc taxi, Nhạc Trúc Hạ vào xe nói địa chỉ của Tần gia.
- Ay da, Tần gia đó rất giàu có nha, làm việc được trong đó ắt hẳn được lương rất cao.
Chú tài xế cứ huyên thuyên một hồi, Nhạc Trúc Hạ thì cố kéo ra một nụ cười, nhưng lại không gắng gượng được, đến cuối cùng cô lấy hai tay bưng mặt không muốn nghe thêm.
Bên ngoài, trời lạnh dần, sắp đến tết nguyên đán rồi.
Bỗng từ đâu chiếc xe màu đen phanh kít lại trước đầu xe taxi, cánh cửa xe mở ra, một bóng dáng đàn ông cao lớn đang đi dần về phía cô, gã ta vươn ra mở cửa xe, túm chặt lấy Nhạc Trúc Hạ đang ngồi bên trong, khiến cô lảo đảo như muốn ngã dúi về phía trước, gã ta lôi cô vào chiếc xe màu đen kia.
Tên tài xế đã bị một tên áo đen khác đánh ngất, bọn chúng hành động quá nhanh đến mức cô còn chẳng kịp kêu cứu.
Lúc này Nhạc Trúc Hạ đã chắc chắn được một điều, đó là mục tiêu của những người này là cô, bởi bọn chúng không hề hành động giống như bọn cướp thông thường, cô sốc lại tinh thần, cố giữ bình tĩnh, cô thực không biết rốt cục bọn chúng bắt cóc cô để làm gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le-cua-tan-thieu/426638/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.