Ánh trăng dịu nhẹ chiếu lên khuôn mặt xinh đẹp của Nhạc Trúc Hạ, mái tóc dài xõa xuống đầu vai. Trên gương mặt bình thản đã sớm bị sự sợ hãi thay thế, hai bàn tay cũng vì vậy mà bấu chặt lấy tà váy, khiến chiếc váy bị nhúm lại một mảng.
- Tần...Tần Việt.....
Cô theo bản năng đảo mắt muốn dò tìm đường trốn, nhưng trừ vườn hoa hồng gai rộng lớn này ra, chẳng có chỗ nào mà chạy nên cô đành bước đôi chân một cách nặng nhọc về phía hắn.
Đôi mắt hổ phách ngạo nghễ của Tần Việt nhìn cô đầy vẻ thích thú. Đáy mắt hắn tràn ngập nguy hiểm, ngạo mạn, mỗi tấc trên người đều tản ra hơi thở tựa như loài dã thú.
Thấy cô chậm chạp bước đến gần, hắn liền đặt ly rượu vang đỏ đang cầm trên tay xuống, duỗi cánh tay dài của mình ra bắt lấy tay cô như bắt một con gà con mà kéo cô ngồi trên đôi chân thon dài của hắn.
Nhạc Trúc Hạ vô cùng kinh hãi, hòa trong hương nước hoa nhàn nhạt còn ngửi thấy rõ ràng mùi rượu Whisky đắt đỏ vẫn còn thoang thoảng trong không khí sặc mùi máu tanh.
Tần Việt đột nhiên nở nụ cười tà ác khi nhìn thấy rõ sự sợ hãi ở đáy mắt của Nhạc Trúc Hạ, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cô, đôi đồng tử tựa như một con mãnh thú.
- Em theo dõi tôi là muốn chạy trốn tiếp sao?
Hắn đột nhiên cúi đầu nói, khóe miệng cong lên, hắn vươn bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc óng mượt của cô như vuốt lông một con mèo, Tần Việt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le-cua-tan-thieu/426631/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.