Editor: Cẩm Tú
Lúc sự cố xảy ra, chất vấn không phải là chuyện đầu tiên anh làm.
Cho nên, trong tuần lễ này trước hết anh để cho Đới Vĩ giải quyết với giới truyền thông và an bài bồi thường cho những người bị thương, còn đối với người công nhân bị thương nặng nhất đó, anh cũng tự mình tới thăm hỏi an ủi, bồi thường, trấn an, còn những chuyện khác cũng đã được an bài ngay sau đó, hiện tại cuối cùng cũng đã xử lý xong rồi.
Vì vậy, đến lúc phải truy cứu trách nhiệm rồi.
Lần này người phụ trách kế hoạch xây khách sạn của tập đoàn Việt chính là Lý Bình Quý, vốn là ông ta nên đứng ra nhận trách nhiệm, huống gì việc tai nạn xảy ra chắc chắn có liên quan tới việc ông ta ngấm ngầm hạ thấp chất liệu của vật liệu xây dựng.
Tạ Phái Hiên không muốn tranh luận với ông ta, chỉ trầm mặc thờ ơ nhìn ông ta tức giận, nhìn ông ta giống như một con tôm tép đang giương nanh múa vuốt kêu gào trước mặt anh, Lý Bình Quý diễn rất cao hứng, nhưng anh nhìn chỉ cảm thấy phiền.
Cuộc nói chuyện lần này khiến Đới Vĩ cũng cảm thấy không thoải mái, cậu căm giận nói: “Yên tâm thoải mái? Giám đốc, mấy năm này tổng giám đốc xem ông như bô lão trong tập đoàn Việt, bình thường ông lấy thêm, tổng giám đốc đều mắt nhắm mắt mở không có so đo với ông, lần này ông làm việc thiếu chút nữa là hi sinh cả mạng người rồi, lại vẫn không biết xấu hổ nói ông yên tâm thoải mái?”
Cậu luôn cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mua-ve-bo-sung/539737/chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.