Ánh mắt của Vương Du Hàm dõi theo bóng dáng của An Bách, còn diêndanlqqd ánh mắt của anh lại dừng lại trên gương mặt của cô.
Trên mặt cô là vẻ thỏa mãn cùng với cưng chiều, cô thật sự rất thích An Bách.
"Cô biết không?" Anh ăn bát kem đá bào của mình, đột nhiên lên tiếng.
"Hả?" Tầm mắt của cô vội vàng dời qua người anh.
"Bộ dạng cô đối với An Bách, thân mật đến mức làm cho tôi cảm thấy cô coi nó như con ruột của mình vậy." Anh khẽ mỉm cười.
Lòng của cô cả kinh, vì trên mặt anh nở nụ cười mê người, cũng vì có chút chột dạ.
Cô đã vô cùng khắc chế, để cho mình tận lực chỉ giống như bảo mẫu yêu thích trẻ con.
Nhưng, trước mắt rõ ràng chính là con trai ruột của cô, là bảo bối quý giá nhất trên đời này của cô, dù kìm nén như thế nào, đều không thể nén xuống thiên tính của một người mẹ, hơn nữa cô vốn luôn cho rằng An Bách đã sớm chết bởi vì bệnh cấp tính rồi. Đây là cảm giác tưởng mất mà được khiến cô mừng như điên, muốn cô đè nén nó như diêndanlqqd thế nào đây?
"Tôi...tôi đã từng nói là tôi rất thích trẻ con." Cô trả lời có chút cứng ngắc.
Anh nâng lên lông mày, gật đầu một cái, khẽ cười, tiếp tục cúi đầu ăn đá bào.
Tạ Phái Hiên không tiếp tục đề tài này, để cho cô thở phào nhẹ nhõm, cô nhìn anh ăn đá bào, lại liếc nhìn bát đá bào trước mắt mình, hồi ức quen thuộc lại trở về......
"Tôi mời cô ăn kem."
Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mua-ve-bo-sung/265184/chuong-5-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.