Ông nội Chung cười nói: “Điều đó không cần phải nói. Cháu cũng rất xinh đẹp, hay ông theo cháu đi.”
Bà nội Chung: “Đúng, đúng, tùy ông. Cũng nhờ ông mà tiểu Nghiên xinh đẹp như vậy.”
Ông nội Chung nói: “Hôm nay là ngày trọng đại, tôi không thèm quan tâm đến bà.”
Chung Lê thích thú cười khúc khích.
Cô khoác tay ông nội, đi qua hành lang nguy nga, bước đến cột La Mã.
Lâu đài thời trung cổ theo phong cách baroquae cổ điển và lộng lẫy, trên mái tròn có vẽ những bức tranh đỉnh cao thời trung cổ lộng lẫy, đối diện với nó là cầu thang đá cẩm thạch ngăn đôi, hai bên có tay vịn sặc sỡ, nến trên giá nến đốt lên ánh sáng màu cam rực rỡ.
Trên bậc thềm, Phó Văn Thâm trong bộ lễ phục màu đen đứng sừng sững quay lưng về phía cô.
Anh quay lại, Chung Lê đang ôm một bó hoa, anh bắt gặp một đôi mắt đen láy qua tấm mạng che mặt màu trắng.
Ánh nến chập chờn trong mắt anh, anh đứng đó nhìn cô không nhúc nhích hồi lâu.
Lần đầu diện váy cưới của cô dâu cũng là một trong những phong tục mà nhà họ Chung kiên trì thực hiện.
Phó Văn Thâm chưa bao giờ nhìn thấy chiếc váy cưới này đã mất vài tháng để hoàn thành, từ thiết kế đến hoàn thành, cho đến lần mặc thử đầu tiên của Chung Lê.
Hôm nay là lần đầu tiên anh nhìn thấy tận mắt.
'Tận mắt nhìn thấy Chung Lê mặc váy cưới dành cho anh.
Ánh nến phản chiếu trên chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397782/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.