Cho đến ngày 30 tết.
Công ty đã chính thức nghỉ Tết, Phó Văn Thâm đã rời công ty lúc 5 giờ 30, khi Chung Lê nhận được điện thoại của anh thì cô đang ở trong phòng tập.
Phòng tập múa của nhà họ Chung là do Chung Khởi Ninh đã đặc biệt xây cho Tần Nghiên năm xưa, bên ngoài cửa kính sát sàn hình tám góc là một bãi cỏ xanh, cây hoa hòe già và những loại hoa cỏ đều do chính tay ông ấy trồng, những bông hoa và cây cối đó vẫn luôn được chăm sóc rất tốt, và ngày càng tươi tốt theo năm tháng.
Trong lúc tập vũ đạo nhìn ra ngoài đó, cả bốn mùa đều có phong cảnh khác nhau.
Chung Lê nhận điện thoại, ngồi xuống ghế, cầm khăn lau mồ hôi, cầm lấy ly trà hoa hồng và hoa atiso đỏ mà dì Trần vừa mang vào.
"Anh tan làm rồi à?”
Phó Văn Thâm nói "Ừm', Chung Lê nghe thấy tiếng cửa xe đóng lại, sau đó anh nói: "Anh đến đón em."
Chung Lê lập tức trở nên khổ sở, giọng trở nên nhẹ nhàng hơn: "Tối nay em phải ăn tối với gia đình."
Vào đêm giao thừa, cô đương nhiên phải ở nhà để ăn bữa cơm sum họp với gia đình và cùng đón giao thừa, nhưng cô và Phó Văn Thâm đã nhiều ngày không được gặp nhau rồi.
Đầu dây bên kia im lặng một lúc, Phó Văn Thâm đột nhiên nói: "Hôm nay là ngày thứ năm."
"Ngày thứ năm gì?" Chung Lê đứng hình trong vài giây và bỗng chốc hiểu ra —— cô và Phó Văn Thâm đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397736/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.