Chung Lê là khách quen của Đoàn múa Thanh Vân khi cô còn nhỏ, các đàn chị đàn em của Tân Nghiên đều dõi theo cô từ nhỏ đến lớn. Các vũ công năm đó đều đã giải nghệ, có người hoàn toàn biến mất khỏi giới, có người bị các đoàn múa nhỏ khác săn trộm bằng rất nhiều tiên, chỉ còn lại một số ít có thể ở lại dưới sự quản lý của Thanh Vân.
Với tư cách của Tân Nghiên, trưởng đoàn múa Thanh Vân ban đầu là của bà, nhưng bản chất bà lãnh đạm, cả đời yêu thích khiêu vũ và không quan tâm đến việc quản lý.
Những đàn em mới đều rất tự hào vì được bà dìu dắt, nhưng những năm gần đây, Tân Nghiên rất ít lộ diện.
Chung Lê đối với nơi này quen thuộc không kém nhà họ Chung, kể từ sau tai nạn trong kỳ thi tuyển sinh năm đó, đã sáu năm cô không đặt chân đến nơi này.
Rạp hát vẫn như sáu năm trước, hầu như không có gì thay đổi, khi Chung Lê đến, chú bảo vệ ở khu bảo vệ vân nhớ đến cô, vui vẻ kéo cô lại trò chuyện một lúc lâu rồi mới để cô đi.
Cô quen thuộc bước vào phía sau hậu trường. Những diễn viên trẻ đến mấy năm nay đều không nhận ra cô, khi nhìn thấy khuôn mặt xa lạ đi vào phía sau hậu trường, đặc biệt là một khuôn mặt xa lạ cực kì xinh đẹp, bọn họ không khỏi nhìn chằm chằm vào cô.
Ngược lại, Chung Lê giống chủ nhân của nơi này hơn, bình tĩnh đi qua các hành lang và mỉm cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397724/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.