Chung Lê được bọc trong chăn, cô chìm trong cơn buồn ngủ nghĩ, nhất định là anh ăn no ở bên ngoài.
Buổi sáng Chung Lê tỉnh lại, bên cạnh đã trống không, một chút nhiệt lượng thừa cũng không sót lại chứng tỏ Phó Văn Thâm đã rời đi rất lâu.
Thân thể uống rượu không còn chút sức lực nào, cô duỗi lưng mỏi, đi vào phòng tắm ngâm bồn.
Cô cởi quần áo, nhìn thấy mấy dấu tay lưu lại trên eo mình ở trong gương.
Da cô trắng, một thân da thịt được chăm sóc mịn màng, Phó Văn Thâm hơi dùng sức một chút đã để lại dấu vết.
Chung Lê nhớ tới chuyện xảy ra trong lúc ngu ngơ tối hôm qua, nhẹ giọng nói thầm một câu: “Xuống tay thật ác độc.”
Cô nằm trong bồn tắm, thoa tinh dầu, đốt cây nến thơm, vẫn chưa khôi phục hoàn toàn sức lực từ trong cơn choáng váng mù mịt.
'Tối hôm qua cô thật sự uống say, nếu không cũng không thể nói năng thất thố mọi chuyện trước mặt Phó Văn Thâm.
May là chỉ lo mắng hắn, không nói đến chuyện tìm luật sư lén moi một nửa tài sản của anh, nếu không để anh biết là hỏng?
Chẳng qua mặc dù uống rượu say, cô còn nhớ rõ những lời nói với Phó Văn Thâm.
Nhất là những lời Phó Văn Thâm nói.
Chẳng qua là... Chung Lê nằm ở trong bồn tắm mát xa ấm áp thoải mái, lông mày cau lại.
Cô không biết lời Phó Văn Thâm nói có phải thật hay không.
Anh nói không có người khác, không có chuyện kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397685/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.