Chung Lê đang tập khiêu vũ thì nhận được cuộc gọi của Mạnh Nghênh.
Cô Đỗ sẽ đến ba lần một tuần, trên thực tế những chỗ mà Chung Lê cần bà ấy dạy trực tiếp không nhiều.
Kỹ năng cơ bản của cô trong khiêu vũ cổ điển rất vững chắc, ngay cả khi đầu cô không nhớ rằng mình có thể nhảy, nhưng cơ thể của cô thì không.
Ngoài khuôn mặt xinh như thiên thần, Chung Lê còn có một thân hình tuyệt vời mà Tổ Sư Gia thường hích ăn với tay dài, chân dài, cổ dài như thiên nga và cái đâu nhỏ thanh tú.
Khi cô khiêu vũ, cơ thể uốn lượn uyển chuyển, vòng eo như liễu rủ, tỏa ra cảm giác mạnh mẽ bùng nổ, giống như một con thiên nga nhẹ nhàng nhảy múa trên mặt nước, khiến người ta không thể rời mắt.
Chỉ cần xem khiêu vũ một lần cô liền có thể nhảy theo, còn nhảy đẹp hơn những diễn viên trong tiết mục, cô coi đây là "tài năng" của mình và cho rằng mình là một cây giống tốt bị gia cảnh nghèo làm chậm trễ.
Cô Đỗ luôn vỗ đầu cô cười trừ, sau đó bắt đâu động viên: “Con có muốn đến vũ đoàn tụi cô làm trưởng đoàn không?”
Bà Chung từng tự hào nói với mọi người rằng cháu gái của bà cũng giống như mẹ, là một vũ công bẩm sinh, khi được vài tháng tuổi, con bé sẽ nằm trên giường mà không trở mình, nhưng sẽ bập bẹ và đá chân khi nghe thấy tiếng nhạc..
Chung Lê tập đi khi mới hai ba tuổi, khi còn chạy nhảy đều đặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397678/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.