Trong buổi dạ tiệc hôm nay có không ít phụ nữ, có phu nhân trung niên hào phóng quý khí, có đủ loại mỹ nữ, thậm chí còn có minh tinh ở đây.
Một số có bạn trai bên cạnh, những người khác lại bắt cặp nói đùa với nhau.
Dùng phương thức mò kim đáy bể này để tìm tiểu yêu tinh, quả nhiên không nên chút nào.
Nếu đi tìm Địch phu nhân giúp cô nhận người, chẳng khác nào đem mục đích bắt gian của mình viết rõ ràng lên mặt.
Chậc, có hơi khó.
Phó Văn Thâm không hỏi sao cô lại tới, cũng không hỏi cô lấy được tin tức từ đâu, Chung Lê cho rằng anh đang chột dạ.
"Yến hội quan trọng như vậy, sao anh không bảo tôi đi cùng anh?", Chung Lê hỏi anh.
Phó Văn Thâm nói: "Không phải yến hội quan trọng gì, vậy nên không cần phải gọi cô."
Hừ, vậy nên anh gọi ai theo đó? Chung Lê lại hỏi: "Vậy anh đi với ai thế?"
Ánh mắt Phó Văn Thâm không rõ nhìn cô, Chung Lê nhìn chằm chằm, hình như rất để ý tới đáp án của anh.
Phó Văn Thâm trả lời: "Mẹ tôi."
Hả?
Yến hội của nhà họ Phó, mẹ anh đi trong một đám người có đôi có cặp, Phó Văn Thâm cùng tham dự với mẹ mình cũng không có gì lạ.
Xem ra cũng không có tiểu yêu tỉnh mới, Chung Lê yên lòng.
"Hôm nay mẹ chồng cũng tới à?", Chung Lê nhìn xung quanh, tìm kiếm vị mẹ chồng đã quên mặt kia, "ở đâu thế? Đưa tôi đi chào."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397651/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.