'Tống Thanh Mạn không thể diễn tả cảm giác bị đâm vào sâu trong trái tim hết lần này đến lần khác, nhưng không ai giúp 1D, trước sự tò mò tàn nhẫn của họ, cô thậm chí không thể nói một lời.
Cô vẫn nhớ ngày đó Chung Lê đang ngồi trên bậc. thềm trong bộ váy trắng xinh đẹp, chống cằm nói với những người đó: “Tôi cũng muốn biết, ê, hay là mấy cậu cũng đi nhảy lầu thử đi, rồi nói cho tớ biết có đau không.
Những cô gái đó sững người, có người nói: "Chúng tôi có nhảy cũng làm gì có cách nào nói cho cậu b
Chung Lê nói: "Mấy cậu nhảy rồi tôi lại không muốn biết nữa."
"Muốn nhảy thì nhảy trước đi!"
Họ vẫn muốn cãi nhau với Chung Lê, nhưng họ. không phải là đối thủ của Chung Lê, cô nghiêm nghị nói: "Các cậu không lịch sự, tôi thì lịch sự hơn, nên tôi nhường các cậu nhảy trước."
Những cô gái đó tức giận bỏ chạy, cô đi tới trước mặt Tống Thanh Mạn, sờ sờ chiếc váy không có túi của mình, có chút đau khổ n¡
Hôm nay tôi không mang theo gì cả. Nhưng tôi có thể nắm tay cậu, chia sẻ cho cậu một chút năng lượng của tôi."
Cô dùng những ngón tay gầy yếu mềm mại nắm lấy 'Tống Thanh Mạn, nói với cô ấy: "Cha tôi nói với tôi, vật chất bảo toàn, tuy rằng anh ấy đi rồi, thân thể của anh ấy
sẽ biến thành một thứ khác, vĩnh viễn tồn tại trên đời này, sẽ không bao giờ biến mất, mỗi đóa hoa ngọn cỏ †rong sân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397636/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.