Bạn bè của Trình Vũ Ngũ có ở khắp nơi trên thế giới, tối hôm qua có một người anh em từ thành phố Yến đến chơi, anh ta đã tổ chức tiệc cho người ta, cả nhóm chơi bời đến 5 giờ sáng mới về nhà ngủ.
Anh ta ngủ trong 4 tiếng vẫn chưa đủ thì đã bị bà nội của anh ta gọi dậy.
Chung Lê hẹn anh ta ở một quán cà phê, khi Trình Vũ Ngũ đến, thì Chung Lê đã gọi hai tách cà phê và một phần thức ăn xế, cô nói với anh ta với vẻ mặt hiền từ: "Cục cưng có đói không? Sáng nay chưa ăn gì phải không, có gọi thức ăn cho cậu đây, ăn đi."
Chín mười giờ sáng, thời gian mặt trời vừa mọc lên là thời điểm thích hợp để những tay chơi đêm ngủ bù, đừng nói gì đến anh ta, ngay cả bụng dạ của anh ta vẫn chưa thức dậy.
Anh ta thậm chí còn không chải tóc khi ra ngoài, với một mớ tóc xỉn màu trên đầu, dựa người trên ghế dài như một đống giẻ, cơ mặt vẫn ủ rũ mệt mỏi và đang ngái ngủ.
"Cô gọi tôi ra sớm như vậy chỉ để đãi tôi bữa sáng thôi sao?"
Chung Lê mỉm cười: "Có cảm động không?”
“,... Cảm động" Trình Vũ Ngũ lơ mơ cầm nữa lên, căm vào một viên gì đó mà anh ta cũng không nhìn rõ mà bỏ vào miệng, nhai một cách máy móc, trong mắt anh ta tràn đầy sự ngờ vực đối với thế giới và cái địa vị "cục cưng" cao quý của mình.
Chung Lê tiếp tục mỉm cười:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397623/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.