Khi xe chạy đi, Triệu Tinh Xán là người đầu tiên phản ứng, nắm chặt lấy cánh tay của Mạnh Nghênh đang đứng bên cạnh, sau khi mọi người rời đi, cô ấy vô ý thức nhỏ giọng, từ trong hàm răng rít ra một câu: “Được rồi, Mạnh Nghênh, một cái tin tức lớn như vậy mà chị cũng gạt em, giấu diếm em đến bây giờ cũng không nói”
Mạnh Nghênh sắc mặt âm trầm: "Chuyện dài lắm, không nói nữa!"
"Em không quan tâm! Dù có mất bao lâu đi chăng nữa, chị cũng phải thành thật khai báo."
Những người khác cũng không khá hơn là bao, Tóc màu xanh còn quên mất mình đang hút dở một nửa điếu thuốc, cầm trên tay rất lâu, đến khi tàn thuốc cháy rụi mới phản ứng ra, liền vứt đi.
“Thì ra chồng cô ấy là anh Thâm.” Có người nói. Thật là cái rắm, hai người này...
Trình Vũ Ngũ cau mày muốn phản bác, nhưng nhớ tới sự thân mật giữa hai người vừa rồi, anh ta lại ngậm miệng lại, quay đầu và nhìn chằm chằm vào Mạnh Nghênh, người duy nhất có thể biết.
Mạnh Nghênh quay đầu muốn đi, lại bị Triệu Tinh Xán ôm cổ: "Hôm nay không nói rõ ràng với em, ngày mai em liền không kết hôn!"
Mạnh Nghênh bị bắt quả thật như chịu đựng mười lần tra tấn, ngậm miệng thà chết chứ không chịu khuất phục, ngoại trừ vấn đề trí nhớ của Chung Lê sau khi mất trí nhớ, cô ấy không chịu nói một lời.
Triệu Tinh Xán hỏi mãi cũng chán, đành chịu thua, nằm phịch xuống giường nói: “Quên đi, em còn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397582/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.