“Đợi đã, để tớ bình tâm lại một chút - người phụ nữ đó rắp tâm câu dẫn anh ta, sau đó anh ta không hề hoảng loạn mà đứng đản từ chối, không ngủ với cô ta nên cậu cảm thấy rất tức giận?”
Mạnh Nghênh thất bại trong việc nỗ lực lý giải logic của cô: “Excuse me? Chồng của cậu thủ thân như ngọc mà cậu còn không vui?”
“Anh ta thủ thân như ngọc vì ánh trăng sáng yêu dấu của anh ta, liên quan cái rắm gì tới tớ.”
Chung Lê một mặt hờ hững: “Anh ta đứng đắn với người phụ nữ tối qua thì cũng chẳng khác nào việc anh †a khinh thường tớ, hiểu không? Lẽ nào tớ còn phải khen ngợi anh ta?”
Mạnh Nghênh: “......”
Có lý phết.
“Sao cậu im lặng thế? Bộ tớ nói không đúng sao?” Chung đại tiểu thư tâm trạng không tốt rất khó dây vào, ngay lập tức nảy sinh tâm tính chất vấn: “Có phải cậu cảm thấy tớ đang vô cớ gây sự có đúng không?”
“Nào có chứ! Tớ là đang suy nghĩ! Loại tra nam này nên chịu trừng phạt!”
Mạnh Nghênh ngay lập tức vuốt thuận lông Chung Lê, hung hăng mắng mỏ “kẻ thù chung, Chung Lê được vuốt lông đến thoải mái, tâm trạng lúc này mới tốt lên được một chút.
'Tám đến lịch trình làm việc sắp tới, Mạnh Nghênh đột nhiên nói: “Qua hai ngày nữa chụp ảnh xong tớ tiện đường đến núi Phổ Đà một chuyến.”
“Nhớ giúp tớ thắp nén hương.” Chung Lê dặn dò. “Không thành vấn đề.” Mạnh Nghềnh nói.
Cô ấy là thay Phó Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397524/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.