Trở về căn hộ Vịnh Thiên Phụ, cô không nhân cơ hội bảo Phó Văn Thâm bế cô lên lầu, dì Ngô đẩy cô vào nhà, nhưng cô phớt lờ tất cả mọi người và đi thẳng về phòng ngủ.
Cô đóng cửa lại, rất lâu cũng không ra ngoài.
Phó Văn Thâm sau khi trở về cũng không đi ra ngoài, ôm theo laptop ngồi trên ghế sô pha ngoài phòng khách làm việc.
Một lúc sau, dì Ngô đi đến gõ cửa phòng Chung Lê với một miếng bánh tiramisu.
Chung Lê mấy ngày nay rất yêu thích những món tráng miệng, nhưng cũng không làm cô động lòng.
Lại một lúc sau, dì Ngô đã làm xong cơm tối, Chung Lê vẫn không ra ngoài.
Phó Văn Thâm đứng dậy đi đến phòng ngủ chính, mở cửa ra.
'Trên giường không có người, chiếc xe lăn dừng tùy ở giữa phòng, anh nhìn xung quanh, cuối cùng phát hiện một con thằn lăn mang hình dáng con người ở bức tường bên phải.
Chung Lê đi chân trần, lưng dựa sát và tường, cô quay lại hỏi anh với vẻ đau khổ: "Hu hu ông xã anh nhìn xem, chân trái của em đúng là ngắn hơn chân phải."
Phó Văn Thâm đứng trước cửa, đút một tay vào túi quần, nghe cô nói vậy đã sụp mắt xuống nhìn vào đôi chân của cô.
Chân phải Chung Lê đứng trên mặt đất, chân trái hơi lơ lửng, cách mặt đất khoảng 1 cm.
Phó Văn Thâm im lặng nhìn trong vài giây, rồi ngước. mắt lên và nói với giọng bình thản: "Hãy thử đặt nó trên mặt đất, nó sẽ có cùng chiều dài."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397511/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.