Sau đó, họ đến khu vực tập trung các cửa hàng thời trang xa xỉ, mỗi lần bước vào một cửa hàng, Mạnh Nghênh đều phải kiểm tra xem có mặt SA quen thuộc hay không, nếu có, liền thừa dịp Chung Lê không chú ý liền kéo người qua một bên nói mấy câu.
SA chưa từng thấy vị khách thần kỳ nào nên đương nhiên rất sẵn lòng hợp tác, đặc biệt là khi Chung Lê dùng những ngón tay quý giá của mình chậm rãi chỉ từng túi lấy 10 cái, rồi nói: "Gói lại hết cho tôi."
Mười phần ngay lập tức biến thành hai mươi phần.
“Mua hết 10 cái?” Mạnh Nghênh thò đầu từ phía sau xe lăn ra phía trước, không thể tin được hỏi: “Cậu định ra ngoài mang 5 cái trên một cánh tay để biểu diễn xiếc à? Nhiêu đây cánh tay cậu mang có nổi hết không?"
Chung Lê rất hào phóng: "Tặng cậu một cái nha?" Trái tim của Mạnh Nghênh lỡ một nhịp.
"Được... à không, bạn yêu à, cậu mất trí nhớ nên quên mất giá cả của cửa hàng này đúng không? Đây là Hermes, cậu nhớ. Hermes không? 10 cái túi này cộng lại có thể mua được một căn nhà ở vùng ngoại ô đó."
Chung Lê duỗi một ngón tay ra, chậm rãi lắc lắc: "Bạn yêu, cậu không biết chồng tớ giàu cỡ nào sao? Anh ta có một tủ trưng bày đồng hồ, trong đó đoán chừng có thể mua được mấy căn nhà ấy chứ”
Chung Lê bình tĩnh nói: "Chuyện nhỏ này không là gì cả, không đủ để khiến anh ta đau lòng đâu."
Mạnh Nghênh lập tức dời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397492/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.