Cô lại hỏi: "Có bao nhiêu tòa nhà, mấy tầng lầu." Phó Văn Thâm: "Đến nơi thì biết."
Chung Lê dùng đầu ngón tay gõ nhẹ vào má anh, tiếp tục hỏi: "Anh còn có bất động sản ở đâu?"
"Nếu cô muốn biết, ngày mai để Lộ Hàng xử lý cho cô."
Lộ Hàng rất nhạy bén lúc này chuyển từ trạng thái vô hình sang trạng thái online, trả lời có thứ tự: “Ở khu đô thị Vân Nghĩ, Phó tổng về cơ bản sở hữu những bất động sản biệt thự có đơn giá hơn sáu con số, ở Nhị Hoàn còn có một tòa dương lâu cổ, ở khu biệt thự phía tây ngoại ô lưng chừng núi có hai căn, một căn là tặng cho vợ, lúc rảnh rỗi sẽ ở đó một thời gian, căn còn lại tạm thời bỏ trống, ngoài ra còn có một số thành phố hạng nhất và thành phố du lịch ở Trung Quốc, cũng như nước ngoài... "
Chung Lê tặc lưỡi: "Anh nên đưa danh sách cho tôi."
Chồng cô rõ ràng có rất nhiều tài sản, cô thực sự phải tìm hiểu xem cô thích cái nào.
Nói xong, liếc nhìn Phó Văn Thâm: "Vậy tình nhân nhỏ bé của anh ở căn nào?"
Giọng điệu vô cùng tự nhiên, không khác gì lúc trước, logic đến mức khiến người ta không phòng bị.
Phó Văn Thâm cuối cùng cũng rời mắt khỏi tài liệu, nhìn sang bên cạnh.
Chung Lê nửa người nghiêng về phía trung tâm của hai người, cằm chống lên lòng bàn tay, hàng mi mảnh nhướng lên, con ngươi màu nâu trà khi nhìn gần đặc biệt đẹp.
Đôi mắt ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397489/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.