"Trừ phần trí nhớ bị bóp méo này, hiện tại cô ấy thực sự rất khỏe mạnh, đây cũng là một dấu hiệu tốt."
Bà Chung lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
"Vậy con bé còn có thể nhớ lại được không? Mất bao lâu mới có thể nhớ?"
"Đầu óc của cô ấy đang trong tình trạng rất tốt, khôi phục trí nhớ chỉ là vấn đề thời gian, dưới tình huống bình thường, chậm rãi khôi phục có thể cần hai đến ba tuần. Cũng có người thời gian có thể lâu hơn, vài tháng hoặc vài năm, cũng không thể nói chính xác."
"Có thể cho cô ấy uống một số loại thuốc thần kinh, hỗ trợ trị liệu tâm lý, đưa cô ấy đi những nơi cô ấy đã từng đến, trải nghiệm những việc cô ấy đã từng làm, để kích thích tế bào trí nhớ, giúp cô ấy nhớ lại."
Bà Chung cẩn thận ghi lại tất cả những lời của bác sĩ, cuối cùng bà hỏi: “Bây giờ con bé nhận nhầm người và nhầm một số chuyện, có cần cưỡng chế để con bé nhớ không?”
"Nói chung, chúng tôi không khuyên bệnh nhân phải cố gắng cưỡng chế nhớ lại. Thực sự không phù hợp, có thể gây ra nhầm lẫn trong trí nhớ và nhận thức của cô ấy."
Chủ nhiệm Hoàng suy nghĩ một chút: "Xét thấy tình trạng sức khỏe của cô ấy hiện tại rất tốt, sinh hoạt hàng ngày của cô ấy cũng không bị ảnh hưởng nhiều, nên mọi việc cứ thuận theo tự nhiên đi."
Ông Chung mũi không phải là mũi và mắt không phải là mắt, khi gặp lại Phó Văn Thâm, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397474/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.