Chương trước
Chương sau
Chung Lê rất ngạc nhiên khi một người bị coi thường và xa lánh ở mọi nơi như cô lại có nhiều bạn bè như vậy.

Có thể thấy những tin nhắn này hầu hết là bày tỏ sự quan tâm.

Chung Lê nhìn mấy lần và tặc lưỡi: "Mối quan hệ trong vòng tròn này thực sự tràn ngập giả dối."

Mạnh Nghênh: '..."

Quá nhiều bạn bè đôi khi có thể gây räc rối, chẳng hạn như khi đang cố tìm ai đó trong danh bạ của mình.

Chung Lê dùng ngón tay mở ấn qua ấn lại trên màn hình, tìm kiếm một lúc lâu và sử dụng thông tin tìm như "Phó Văn Thâm", "chồng”, "thân yêu", "tình yêu”, "em b:

cặn bã", "rác rưởi" và "ma chết"... Tìm đủ mọi từ khóa có thể nghĩ ra nhưng vẫn không có kết quả tìm kiếm.

Cô nhíu mày: "Cái tên lưu manh này, còn xóa WeChat của tôi?"

Mạnh Nghênh trầm mặc hai giây: "Bảo bối, có khả năng là cậu đã xóa anh ta thì sao."

'WeChat đơn phương xóa mọi người và việc thêm lại họ không yêu cầu xác minh bạn bè.

Khi Chung Lê đối mặt với số điện thoại và thêm lại 'WeChat của Phó Văn Thâm, không có trở ngại nào.



Cô hơi kinh ngạc, sau khi Phó Văn Thâm bị cô đơn phương xóa, anh vẫn không xóa cô sao?

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, tên khốn kiếp này có lẽ chưa từng chủ động nói chuyện WeChat với cô, cho nên vẫn chưa tìm được, rất có thể cô đã xóa.

Lý do này rất hợp lý.

Chung Lê không khỏi cười lạnh.

Văn phòng Tổng giám đốc trên tầng 38 của tòa trụ sở †ập đoàn Quân Độ.

Lộ Hàng gõ cửa, sau khi được phép đi vào văn phòng, anh ta đặt mấy văn kiện đã chuẩn bị ký lên bàn.

"Tôn tổng đưa PO tới, cần chữ ký của anh để xác nhận."

“Trợ lý của Từ tổng từ Thịnh Lai vừa gọi điện tới nói hiện tại có việc riêng cần giải quyết, hi vọng có thể dời buổi họp hợp tác tối nay đến 8 giờ tối.”

"Lý hội trưởng, Chủ tịch Hiệp hội Đồng hồ hy vọng anh có thể thu xếp thời gian để cùng anh ấy dùng bữa vào tuần sau, sau đó sẽ thảo luận về vấn đề tài trợ cho cuộc thi thiết kế đồng hồ..."

Sau khi nói một số công việc quan trọng, Lộ Hàng dừng lại nửa phút, mới ngăn gọn báo cáo tình hình buổi chiều ở bệnh viện cho Phó Văn Thâm.

Nhưng anh ta vẫn có tư tâm không muốn truyền lại lời Chung Lê đã nói, nếu nói ra chẳng phải là anh ta ngại mình chết không đủ nhanh sao?

Nhưng anh ta đã ở bên Phó Văn Thâm lâu như vậy đương nhiên, biết rằng anh không thích người ta giở trò trước mặt mình.



Sau khi Lộ Hàng truyền đạt mà không để lại một từ nào, Phó Văn Thâm ngồi sau bàn làm việc, nhanh chóng xem qua hết tài liệu, rồi ký tên ở cuối và đối với báo cáo kia anh cũng dường như cũng không để tâm lắm.

Lộ Hàng ôm tâm lý thấy chết không sờn lặng lẽ chờ một lát, thấy anh không đáp lại, tựa như cũng không để ý, trong lòng thầm thả lỏng một chút.

Điện thoại trên bàn đột nhiên rung lên, nhưng Phó Văn 'Thâm cũng không để ý.

“Tối thứ tư tới rảnh rỗi, để hội trưởng Lý chuẩn bị một kế hoạch hoàn chỉnh"

Lộ Hàng đáp ứng.

Điện thoại lại rung liên tiếp mấy lần, sau khi ký xong toàn bộ giấy tờ, Phó Văn Thâm mới đặt bút xuống và duõi †ay cầm lên.

Hình đại diện nhảy lên đầu danh sách là một chú mèo. sư tử lông dài màu trằng tỉnh hay còn gọi là " sư tử mèo ".

[Chồng~] [Trợ lý của anh dáng dấp thật đẹp trai nha] [Tối nay anh có thời gian để đến gặp tôi không]

[Nếu không, anh có thể bảo trợ lý của mình đến gặp tôi cũng được]

Lộ Hàng tiến lên cầm văn kiện, đang định đi ra ngoài, người ngồi sau bàn làm việc đột nhiên ngẩng đầu liếc anh ta một cái.

Lộ Hàng lưng cứng đờ, không hiểu sao đột nhiên rất khẩn trương.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.