Chung Lê nhác thấy bóng lưng chạy trốn của Mạnh Nghênh, cũng không bỏ lỡ khoảnh khắc lúc cô ấy nhìn thấy Phó Văn Thâm, vẻ mặt xúi quẩy một lời khó nói hết.
Trong tiêu chuẩn phán quyết của nữ sinh, người xúi quẩy như vậy cơ bản chia thành hai loại.
Thứ nhất là bạn trai cũ của cô ấy. Thứ hai là bạn trai cũ của bạn tốt nhà mình. Phó Văn Thâm hiển nhiên thuộc vế thứ hai.
Cô nói xong câu kia, Phó Văn Thâm liền rơi vào trầm mặc.
Anh rũ mi, im lặng nhìn xuống cô.
Trong phòng bệnh rất yên tĩnh, âm thanh bên ngoài bị ngăn cách bởi một cánh cửa.
Chung Lê cũng dùng ánh mắt soi mói mà quan sát anh.
Đẹp thì đẹp đó, đủ khôi ngô đó, đủ giàu có đó, khí chất xuất chúng đó, ăn mặc trông cũng rất gì và này nọ đó.
Nếu là gương mặt này, Chung Lê có thể hiểu được bản thân vì sao lại bị lừa đến thảm hại như vậy.
Nếu quảng hết tất cả những hành động máu lạnh vô tình kia ra sau đầu - Bỏ đi, quảng không nổi.
Dù lớn lên có đẹp trai hơn nữa, vẫn chỉ là một tên tra nam không hơn không kém.
Lại còn là tra nam yêu thích không rõ, bụng dạ thâm sâu khó lường.
Dù cô có tức giận mắng chửi cũng được, giêu cợt trào phúng cũng tốt, đều không thể khơi dậy một xíu dao động nhỏ nào từ người này.
Anh đứng đó, tựa như một hồ nước không người nào có thể lay động, sâu không thấy đáy, mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397449/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.