La Thiếu Kiệt bất dắc dĩ buông tay: "Chuyện dó, Bác cả hẳn là nên đi nói với cảnh sát, tìm tôi làm gì?"
Mấy năm nay, vợ chồng hai người họ vì cứu La Văn Tài ra ngoài, tốn không ít công sức!
Bán của cải, tài sản công ty dưới tay lấy tiền mặt, đút lót đủ kiểu, nhưng phía trên luôn có bàn tay ép nặng, Chung Dao oán hận nhìn về phía La Thiếu Kiệt, nếu người ra tay phía sau không phải hắn, Chung Dao sẽ đảo tên ngược lại mà viết!
Trong tay La Thiếu Kiệt còn lấy tài liệu ra tố cáo, nói đi nói lại, hắn chính là không để La Văn Tài ra tù!
Trong nhà chỉ có một đứa con này, mấy năm qua vì gã hao hết tâm, kế bên tuyệt vọng mất hết sức, Chung Dao cũng cố miễn cưỡng cười, bén nhọn chỉ trích La Thiếu Kiệt:
"Ngươi còn muốn như thế nào nữa? Công ty cũng cho ngươi, vợ chồng bọn tôi vì việc này bị thông gia từ mặt, còn bị ngươi đuổi ra khỏi La gia, bọn tôi hiện tại không có thứ gì, chỉ còn lại một đứa con trai này ngươi cũng không chịu buông tha sao!"
La Thiếu Kiệt thầm cười, "Thím có phải có hiểu lầm gì hay không, công ty là tôi lấy được bằng thực lực, bà bị đuổi ra khỏi La gia, còn không phải là vì bà hạ độc vào đồ ăn của tôi sao?" Hắn nói ra rất thoải mái ung dung.
Mà khi đó, hắn thiếu chút nữa vì vậy mà thấy diêm vương, lượn mấy vòng, trở lại hoàn hảo không tổn hại gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho-cua-trum-xa-hoi-den-sen-sua/2970294/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.