Tại phòng làm việc của Thẩm Hành Xuyên.
Có vài chiếc hộp lớn được dán kín ở trên bàn.
Lâm Mặc Hiên sững sờ, "Nhiều như vậy sao?"
Thẩm Hành Xuyên mỉm cười: "Trần Trần biết em rất coi trọng món quà sinh nhật này, cho nên rất dụng tâm."
"Vậy thì em thật sự phải cảm ơn em ấy rồi!"
Lâm Mặc Hiên cầm lấy cái kéo, cùng Thẩm Hành Xuyên mở hộp ra.
Có rất nhiều loại vật liệu cho sườn xám và nhẫn kim cương, khi được đặt trên bàn trông chúng rất rực rỡ, chất lượng rất tuyệt vời.
Cô xem nó một lúc lâu, sau đó đặt lại vào hộp và dán lại nó.
Thẩm Hành Xuyên nói: "Anh sẽ bảo người đưa em đến đó."
"Được." Cô gật đầu: "Đến chung cư của Thần Thần đi."
Thẩm Hành Xuyên lúc này sửng sốt: "Không về nhà sao? Em cãi nhau với Cố Vân Thâm sao?"
"Không phải vậy." Lâm Mặc Hiên kéo khóe môi, "Nếu cứ tiếp tục mối quan hệ này thì em sẽ tự xem thường bản thân mình."
Thẩm Hành Xuyên thầm thở dài: "Biết quay đầu là tốt rồi, với điều kiện của em, tại sao phải chịu đựng những chuyện này."
Đúng vậy.
Lúc đầu, mọi người đều thuyết phục cô, nhưng cô quá cố chấp, không chịu quay đầu.
"Không sao." Thẩm Hành Xuyên nhẹ nhàng vỗ vỗ vai cô, an ủi nói: "Còn bọn anh mà."
Lâm Mặc Hiên cười nói: "Cảm ơn anh!"
Thẩm Hành Xuyên lại liếc nhìn thời gian, "Sắp trưa rồi, chúng ta cùng nhau đi ăn cơm đi."
Sau đó, hai người cùng nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-lanh-lung-cua-co-tien-sinh/3370153/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.