Phi Phi?
Lâm Mặc Ngôn không khỏi liếc nhìn Cố Vân Thâm đang ngồi ở phía bên kia, uống trà.
Thật thân mật.
Hai người bọn họ còn chưa ly hôn, Tần Vũ Phi đã tới khoe khoang với cô rồi sao?
Cố Vân Thâm hắng giọng, không biết anh đang nói chuyện với ai, "Không sao, chỉ là tên thôi, đừng quan tâm."
Lão phu nhân trừng mắt nhìn cháu trai không không đáng tin cậy, "Hiên Hiên mệt mỏi một ngày rồi, bà đã kêo người nấu canh cho con bé, cháu mang ra đi."
Cố Vân Thâm do dự một lát rồi làm theo lời dặn.
Tần Vũ Phi ngồi trên ghế sofa, nhìn anh phục vụ một bát súp, đặt thìa rồi đưa qua, động tác của anh tao nhã và thân mật, gần như đút cho cô, khiến cô ta tức giận một hồi.
Cô ta nghiến răng cười: "Vân Thâm thật sự rất tốt với Mạc Hiên."
"Không hẳn." Cố lão phu nhân trả lời rất tự hào: "Mặc Hiên là con dâu nhà họ Cố chúng tôi hài lòng nhất, Vân Thâm không tốt với con bé thì tốt với ai nữa?"
Sắc mặt Tần Vũ Phi thay đổi, nụ cười gần như không thể duy trì được.
"Chúng luôn có mối quan hệ tốt như vậy." Lão phu nhân vui vẻ, "Đúng rồi, Vũ Phi, cháu cũng không còn nhỏ nữa phải không, khi nào thì đưa bạn trai về ra mắt? Đến lúc đó, bà chắc chắn sẽ tặng một món quà lớn."
Tần Vũ Phi cắn môi, liếc nhìn Cố Vân Thâm vô cùng oan ức.
Trước khi Cố Vân Thâm kịp lên tiếng, lão phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-lanh-lung-cua-co-tien-sinh/3357663/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.