Phòng làm việc rộng lớn và tối tăm, với những dãy kệ sách xếp chồng lên nhau.
Stefan bật đèn lên với vẻ mặt vô cảm, chỉ thấy ông lão Hunt đang ngồi trên ghế sofa, khiến anh giật mình lùi lại.
- Ông ơi, sao ông lại đi dọa người khác thay vì ngủ?
Khuôn mặt ông lão Hunt cứng đờ. Ông chống gậy, mắng.
- Tôi đang tự dọa mình đến chết. Tôi phát ngán vì phải lo lắng cho con cháu mỗi ngày. Thà c.h.ế.t còn hơn!
- Lại nữa rồi...
Stefan xoa trán, ổn định cảm xúc, rồi bước đến chỗ ông lão, ngồi xổm xuống nhìn thẳng vào mắt ông. Anh kiên nhẫn hỏi.
- Hôm nay có chuyện gì khiến ông không vui à?
- Không có gì đâu, ông chỉ đang than thở về sự vô dụng của mình thôi. Mắt ông mờ quá, giờ ông chẳng nhìn rõ được ai cả.
Ông lão lắc đầu thở dài.
Ông nhớ lại lúc còn theo Tướng Everheart chiến đấu với kẻ thù trên chiến trường. Ngày xưa, ông dũng cảm và đầy nhiệt huyết.
Nhưng giờ đây, ông thậm chí còn không thể đi vững, nói năng lưu loát, hay nhìn rõ nữa...
Ông Hunt già đột nhiên rút điện thoại ra. Những ngón tay già nua của ông ấn vào màn hình vài lần rồi nói.
- Ôi không, mắt ông kém quá. Stef, lại đây giúp ông xem nào. Người phụ nữ trong video này là ai vậy? Kỹ năng của cô ấy tốt đấy.
- Là ai?
Stefan nghiêng người nhìn.
Hóa ra là video lan truyền của Renee.
Anh hiểu ngay ông lão đang làm gì. Vì vậy, anh hơi nheo mắt và giả vờ không biết, nói.
- Ừ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-cu-khong-the-cham-toi/4684858/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.