- Mọi đều ở đây . Ren ngủ đủ , chúng hãy bắt đầu thôi. - Sophia kéo Renee bàn và một cách vui vẻ.
- Chào buổi sáng, Ông nội Baldwin, Chú Jack và Justin. - Renee chào họ một cách lịch sự và mỉm tươi với họ.
- Tối qua cháu ngủ ngon chứ? - Austin Renee trìu mến. Càng cô, ông càng thích cô.
- Tối qua cháu ngủ ngon. Cảm ơn vì quan tâm. - Renee gật đầu chậm rãi. Cô kinh nghiệm trong tất cả những chuyện , vì đây là cách cô sống sót trong gia đình Hunt trong bốn năm. Cô thoát mà hề hấn gì nhờ tất cả những chiếc mặt nạ mà cô đeo.
- Thật ? Không em trong sân giữa đêm ? Em thậm chí còn hăng hái sửa một cái lỗ tường! nghĩ là em ngủ vì em quen với môi trường đó. - Justin cố nhịn và hỏi.
Renee trừng mắt Justin, cố kìm ham với tay qua và bóp cổ .
“Đồ khốn nạn ! Anh hẳn đang cố giúp ai và tại ép thế ! Thật là một kẻ vô ơn…”
- Một cái lỗ hả? - Ánh mắt của Austin ngay lập tức trở nên lạnh lẽo, giống như ánh mắt của một lính chiến trường. Thật đáng sợ.
Renee vội vàng giải thích.
- Cháu thể ngủ vì đây là nơi mới, và cháu thấy trăng đêm qua, nên cháu ngoài dạo. Lúc đó, cháu tình cờ thấy một cái lỗ tường, nên cháu sửa nó.
Austin gật đầu và hỏi thêm nữa.
- Hôm nay là ngày đầu tiên của cháu ở đây, vì cháu thể ngủ nướng, nhưng cháu nữa. Mọi trong gia tộc Baldwin đều tuân thủ các quy tắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-cu-khong-the-cham-toi/4684776/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.