Sau khi Renee rời khỏi bệnh viện, cô vẫn còn tức giận.
- Anh thật phiền phức! Anh ? Anh lo lắng rằng sẽ phá hỏng cuộc sống của bạn quý giá của . Anh coi thường !
Cô bắt taxi trở về Biệt thự Hunt.
Margaret ở đó. Bà đang xoa tay đầy lo lắng.
Khi cuối cùng bà thấy Renee, bà lập tức chạy đến.
- Cô Ren, chuyện gì ? Làm mà Biệt thự Everheart cháy khi ngoài mua sắm? Tại cô bảo đợi cô ở Biệt thự Hunt?
Ngay khi Renee thấy Margaret, những giọt nước mắt cô kìm nén tuôn trào.
Như một đứa trẻ, cô lao vòng tay Margaret và .
- Margaret, bà lâu thế? Nhà chúng mất ! Nhà chúng mất !
- Đừng , cô Ren. Đừng !
Margaret nhẹ nhàng vuốt lưng Renee và an ủi cô.
- Đừng buồn. Nhà của chúng sẽ bao giờ mất . Nhà là nơi cô và ở. Vậy thì nếu ngôi nhà cháy? Chúng thể xây dựng nó. Đừng !
- Tất cả mất hết …
Renee nức nở. Cô nức nở.
- Ngôi nhà thể sửa chữa , nhưng dấu vết của Ông, Mẹ và Bố đều mất hết. Mọi cây cối, gạch ngói trong nhà đều mất hết!
- Chúng mất . Chỉ cần chúng còn trong tim chúng , thì ngay cả khi ngôi nhà cháy, chúng vẫn sẽ tồn tại. Bình tĩnh nào, cô Ren. Không gì to tát . Chúng luôn thể xây dựng ngôi nhà. cô Ren mạnh mẽ của chúng sẽ bao giờ gục ngã sự thất bại .
- , thể để nó đánh bại …
Renee cuối cùng cũng ngừng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại truyentop.net -
Ông nội từng rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-cu-khong-the-cham-toi/4684749/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.