Renee đã đến Tập đoàn H.
Như thường lệ, cô không bị ai ngăn cản và được tất cả nhân viên chào đón nồng nhiệt.
Thư ký của Stefan, Rachel là người ủng hộ lớn nhất của con tàu Renee–Stefan. Đôi mắt cô tràn đầy sự phấn khích, cô nhiệt tình đón tiếp Renee.
- Bà Hunt, ngay bây giờ ông Hunt đang họp. Bà muốn đợi ông ấy trong văn phòng của ông ấy hay để tôi đi thúc giục ông ấy?
- Tôi sẽ đợi trong văn phòng của anh ấy!
- Được, tôi sẽ đưa bà đến đó.
Rachel gật đầu liên tục.
Nói chung, người ta không thể đến văn phòng của CEO nếu không được phép.
Nhưng người phụ nữ này là vợ của CEO. Các quy tắc không áp dụng cho cô ấy.
Renee bước vào văn phòng của Stefan và ngồi xuống ghế của anh. Cô quay trái và phải trên ghế, cảm thấy rất thoải mái.
Đột nhiên mắt cô nhìn thấy một chiếc gạt tàn pha lê trên bàn. Cô nghĩ nó trông có vẻ quen quen.
- Rachel, cái gạt tàn này có thể là… cái mà tôi đã tặng anh ấy cách đây một thời gian không?
Mắt Rachel sáng lên ngay lập tức. Cô nhanh chóng trả lời.
- Đúng vậy, bà Hunt, bà thực sự có trí nhớ tốt. Cái gạt tàn này là món quà Giáng sinh bà tặng ông Hunt một năm trước. Ông Hunt rất thích nó!
- Và cây mọng nước này nữa. Ông Hunt cũng rất thích nó. Ông ấy chăm sóc nó mỗi ngày. Đôi khi ông ấy thậm chí còn chụp ảnh nó…
- Và cái bàn phím cơ này nữa. Ông Hunt rất thích sử dụng nó. Một phím
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-cu-khong-the-cham-toi/4684647/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.