Mễ Giai xấu hổ đỏ mặt chạy lên nhà, lúc mở cửa vào thì La Lệ đã về, đang ngồi trên sô pha nhàn nhã ăn vặt xem ti vi, thấy Mễ Giai bèn nói, “Về rồi đấy à. Á! Sao mặt cậu đỏ thế kia?”
“Hả… Thật, thật sao?” Mễ Giai cảm giác mặt mình càng nóng hơn, trong lòng thầm mắng Mạc Chấn Huân vài lần, đang yên đang lành lại nói với cô chuyện này.
“Cậu thấy khó chịu à?” Buông đồ ăn trong tay, đi tới sờ trán Mễ Giai, sửng sốt kêu lên, “Sao nóng vậy? Không phải cậu bị sốt chứ?”
“Không… Không phải, vì trời nóng, nóng quá, không có việc gì đâu, tớ khỏe lắm” Mễ Giai tránh tay cô ấy, để túi lên sô pha, ánh mắt có phần né tránh. Vội đổi đề tài, “Đúng, đúng rồi, hôm nay cậu không đi chơi với Tiểu Thôi à?”. Ngày nào La Lệ cũng ăn cơm cùng Tiểu Thôi xong mới về nhà, hôm nay lại về sớm như vậy nên có chút không quen.
“Hôm nay anh ấy phải tăng ca, nên tớ về sớm, mà kể cả hôm nay Tiểu Thôi không tăng ca thì tớ cũng muốn về sớm với cậu để vun đắp tình bạn của chúng ta” La Lệ cười hi hi nói.
“Thôi đi, bản chất thấy sắc quên bạn của cậu tớ còn không rõ sao, không cần phải nịnh” Mễ Giai tức giận lườm La Lệ.
La Lệ vụng trộm lè lưỡi, vừa suy nghĩ mắt chợt sáng lên, đột nhiên nghĩ đến chuyện gì, cười gian hỏi, “Vậy sao hôm nay cậu không hẹn dùng cơm với chàng Mạc đẹp trai, tớ nghĩ anh ta sẽ đi ngay đấy” Nói xong còn cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bi-mat/1849964/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.