Khi vừa vào đến phòng vệ sinh, Nam Khê liền nôn thốc nôn tháo.
Vốn dĩ đi dạo mấy tiếng đồng hồ, đã có chút hơi mệt rồi, giờ lại nôn ra thế này, toàn thân Nam Khê gần như không còn chút sức lực nào.
Khi cô vừa nôn xong, cổ họng đau rát, đắng ngắt, thì có người bên cạnh đưa một tờ giấy.
Nam Khê nhận lấy, vừa định nói "Cảm ơn!"
Nhưng khi ngẩng đầu lên nhìn thấy khuôn mặt của Phương Thanh Liên, cô đứng hình trong giây lát.
"Là cô?"
" Kiến Thâm lo lắng cho cô, nói nhìn thấy sắc mặt cô rất tái nhợt, bảo tôi vào xem xem."
“Thật sao?” Nam Khê cười lạnh.
Nếu Lục Kiến Thâm thực sự còn quan tâm đến cô, đã không nóng lòng liền đưa Phương Khánh Liên đi mua nhẫn khi hai người vẫn chưa ly hôn rồi.
Chiếc nhẫn hàm chứa ý nghĩa gì mọi người đều biết.
“Đừng có bảo là tôi đưa tờ giấy này, cho nên cô không cần nữa!” Phương Thanh Liên nhìn Nam Khê, khiêu khích hỏi.
Nam Khê nhận lấy, sau súc miệng bằng nước lau sạch miệng, sau đó chỉnh sửa lại mái tóc dài rối bù của mình, nhìn phía Phương Thanh Liên: "Tôi vẫn không thiển cận đến vậy."
"Còn nữa, tôi chẳng cần cô đến xem tôi, cũng không cần cô quan tâm."
Nói xong, Nam Khê phớt lờ cô ta, bước thẳng ra ngoài.
Đột nhiên, giọng nói của Phương Thanh Liên từ phía sau truyền đến: "Nôn dữ dội như vậy, Nam Khê, cô đừng có bảo là có thai rồi chứ?"
Trong tim của Nam Khê đột nhiên đông cứng trong giây lát, trái tim cô cũng trở nên bối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bi-an-luc-thieu-gia/455120/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.