"Bởi vì..." Lục Kiến Thâm tìm một lý do rất miễn cưỡng: "Ăn không ngon."
"Ăn không ngon sao? Tôi nếm thử."
Nam Khê xúc một thìa, định đưa vào miệng, đột nhiên, Lục Kiến Thâm cúi người, thoáng cái chộp lấy thìa của cô, ăn hết toàn bộ yến sào.
“Anh cố tình làm vậy.” Nam Khê bĩu môi, tức giận nhìn anh.
Điều khiến cô bất ngờ hơn nữa là, ngay sau đó, Lục Kiến Thâm trực tiếp cầm bát lên, uống hết nước yến trong một hơi.
Nam Khê nhìn cái bát thủy tinh trống không, ra sức chớp mắt: "Anh đói bụng à?"
"Không."
“Vậy anh giành đồ ăn của tôi làm gì?” Nam Khê nhìn anh ta một cách khó hiểu.
Hơn nữa, cô nhớ rõ anh không thích ăn yến sào mà, trước đây ở nhà cô ăn yến sào, anh cũng không thích.
Hôm nay làm sao vậy, ăn hết yến sào một hơi.
Một chút cũng không chừa lại cho cô.
Tùng tùng tùng, cửa vang lên.
Nam Khê vừa mở cửa, mợ Chu liền cười hì hì hỏi: "Thiếu phu nhân, cô với thiếu gia uống xong chưa? Tôi lấy bát xuống."
"À, uống xong rồi, mợ Chu mợ đợi chút."
Nam Khê nhanh chóng đưa hai cái bát cho mợ Chu.
Nhìn hai cái bát đã uống sạch sẽ, nụ cười trên mặt mợ Chu càng rõ hơn, không ngừng nói: "Được, được rồi, tuyệt quá!"
Lúc mợ Chu xuống lầu, Vân Thư nóng lòng hỏi: "Thế nào? Đều uống hết rồi phải không?"
“Uống rồi uống rồi, thiếu gia và thiếu phu nhân đều uống hết rồi.” Mợ Chu vui vẻ cười nói.
Vân Thư cũng nở một nụ cười hiếm thấy: "Lần này tôi không tin là bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bi-an-luc-thieu-gia/455108/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.