“Ừm, rất vội.” Lục Kiến Thâm nói.
Nam Khê nắm chặt lòng bàn tay, những lời tiếp theo, cô dường như đã không cần thiết để nói nữa.
"Thanh Liên hôm nay kiểm tra, tình hình kiểm tra không tốt lắm, tinh thần cô ấy hiện tại..."
Nam Khê lập tức ngẩng đầu, vẻ mặt lãnh đạm nói: "Được, vậy nhanh đi đi!"
Đối với những lý do đó, cô không muốn nghe một lời nào.
Nếu đã chọn rồi, hà cờ gì lại giải thích nữa.
Sau khi Lục Kiến Thâm rời đi, Nam Khê giúp đón tiếp người thân bạn bè với tư cách là một thành viên nói chung của Lục gia.
Nhưng có thể là vì nguyên nhân mang thai, Nam Khê liền cảm thấy mệt mỏi sau khi đứng một lúc.
Đặc biệt là hai bàn chân, hơi đau khi đứng.
Hôm nay cô ấy đi một đôi giày mới, không ngờ đến lại có chút cấn chân.
Nam Khê tạm thời dừng lại, ngồi xuống một chiếc ghế ở bên cạnh, muốn dán một cái băng cá nhân vào gót chân để giảm chút đau nhức và cấn chân.
Rút cuộc vừa ngồi xuống, liền nghe thấy bên tai truyền tới một tiếng chói tai châm chọc.
"Ai ya, chán quá, vẫn tưởng hôm nay có thể gặp được vợ của anh Lục chứ? Không nghĩ đến vẫn không chịu lộ diện như xưa. Cô nói xem, đừng có bảo là cô ấy gớm ghiếc vô song, hay vô cùng mập mạp, cho nên mới không dám gặp chúng ta. "
Những lời nói của cô gái này Nam Khê có phần ấn tượng, có vẻ như là em họ hàng xa của Lục Kiến Thâm, nhưng họ tên là gì cô không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bi-an-luc-thieu-gia/455098/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.