Khả năng xuyên tạc suy nghĩ này cũng thật lợi hại?
"Tôi đang nghĩ đến việc ly hôn, sau khi ly hôn, chúng ta mỗi người một nơi, không làm phiền anh nữa. Hai năm qua, đã đủ phiền anh rồi."
"Em cũng biết bản thân mình phiền phức?" Lục Kiến Thâm không vui vẻ nói.
Nam Khê lỗ tai đỏ bừng, trong lòng chua xót, nhìn xem, quả nhiên anh ta cảm thấy mình là một gánh nặng, phiền toái.
Nhưng ngay sau đó, giọng nói của Lục Kiến Thâm vang lên.
"Đều làm phiền hai năm rồi, cũng không để bụng thêm lần này nữa."
Sau khi lấy thuốc, khi Lục Kiến Thâm đang xem liều lượng, đột nhiên nói: "Tôi nhớ bác sĩ nói là kê đơn thuốc uống, làm sao đổi thành thuốc bôi rồi?"
Nam Khê: "..."
Cẩn thận thái quá, quá tinh mắt cũng không phải là một điều tốt.
"Thuốc bôi ngoài da cũng rất tốt đó!" Nam Khê nói.
"Người em bị dị ứng nghiêm trọng, thuốc bôi tác dụng quá chậm, còn thuốc uống hiệu quả hơn, hơn nữa, sắp tới là sinh nhật lần thứ 80 của ông tôi rồi, nếu đến lúc đó những nốt chấm đỏ trên người em không thể hết, ông cụ nhà tôi không chừng lại nghĩ tôi ngược đãi em."
"Tôi sẽ giải thích cho ông nội, vả lại, mọi chuyện sẽ không tệ lắm đâu." Nam Khê nghiêm túc bảo đảm.
Nhưng Lục Kiến Thâm vẫn kiên quyết.
"Không được, tốt hơn là em nên chuyển sang uống thuốc, nếu không có hiệu quả kẻo em lại đến tiêm lần nữa."
Sau đó, anh bước đến phòng khám, chuẩn bị yêu cầu bác sĩ kê đơn thuốc một lần nữa.
Nam Khê vịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bi-an-luc-thieu-gia/271525/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.