“Anh ta mà nhạy cảm à?” Đỗ Thanh Hoa bu môi, chạm vào con ngươi đang rất nghiêm túc của Trịnh Hoàng Bách, vẫn ngoan ngoãn ngậm miệng lại và thở dài: “Thôi vậy! Ngoại trừ việc chăm sóc cho Nam Phương ra thì dù chuyện gì tôi cũng mặc kệ, cũng không hỏi gì cả.”
“Như vậy là đúng rồi.” Anh ta võ võ đầu cô ấy: “Chị dâu cũng không thích hợp phải lo lắng quá nhiều.”
“Không thèm để ý tới anh nữa, tôi quay trở về đây. Thật là đã vui vẻ một cách vô ích, còn tưởng là có thể diệt trừ con đàn bà kia, xả cơn giận thay cho Nam Phương” Gô ấy lẩm bẩm.
“Chuyện này thì chắc chắn sẽ xảy ra…” Trịnh Hoàng Bách cho cô một lời đảm bảo.
Ngô Hà dám lừa gạt Hà Minh Viễn như vậy, cho dù có ai ở phía sau bảo vệ cô ta, cô ta đều cách “cái chết” không bao xa nữa đâu.
Sau khi Đỗ Thanh Hoa trở lại phòng bệnh, cô ấy phát hiện Trân Nam Phương lại ngủ thiếp đi, như vậy cũng tốt, cô ấy cũng sẽ không cần phải nói dối nữa.
Mấy ngày liên tiếp, Trân Nam Phương không hỏi, Đỗ Thanh Hoa cũng không nói, hai người một lòng muốn dưỡng thương cho nên vết thương cũng đã nhanh chóng có chuyển biến tốt hơn.
“Thật tốt, Trưởng khoa Nghĩa nói rằng qua hai ba ngày nữa cậu sẽ có thể xuống giường đi lại.’ Đỗ Thanh Hoa vui vẻ võ tay: “Cũng có thể ăn đồ ăn nhẹ.
Khi nào được về nhà thì tớ sẽ nấu canh cho cậu, ăn nhiều một chút nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/3363737/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.