“Cô không đi sao? Vì sao còn đứng ở đây?”
“Tôi đang đợi một người, anh về trước đi, chúng ta gặp nhau sau.” Cô vây tay với anh ấy.
“Tôi không đi đâu.” Hà Minh Vũ vừa dứt lời, tất cả những người có mặt ở đó đều bị sốc.
Đặc biệt là Ngô Hà, cô ta gần như hóa đá ngay tại chỗ!
“Trà xanh à, có phải cô bị ngốc rồi không?” Đỗ Thanh Hoa đắc ý nói: “Xem ra hiện giờ Hà Minh Vũ cũng quên luôn cô rồi, nhưng mà tôi cảm thấy, một ngày nào đó khi anh ấy khỏi bệnh, nhất định sẽ vạch trân bộ mặt thật của cô!”
Đáy mắt Ngô Hà lóe lên vẻ hận thù.
“Anh…” Hà Minh Viên chậm rãi bước đến, đồng thời liếc mắt nhìn về phía Trân Nam Phương một cái, nói một cách khó chịu: “Chúng ta cùng đi về đi.”
Cô bất giác lùi về phía sau, chỉ sợ lại ngửi thấy mùi hương khiến cô cảm thấy buồn nôn, nhưng động tác này của cô lại làm cho Hà Minh Viễn tức đến mức suýt chút nữa phát hỏal “Tôi còn có việc, mọi người về trước đi” Trần Nam Phương lấy lại tinh thần nói.
“Đúng thế, trà xanh vấn luôn miệng nói không khỏe, hai anh em nhà anh coi trọng cô ta đến thế, vẫn nên nhanh chóng đưa cô ta về đi.” Đỗ Thanh Hoa phối hợp nói.
Nghe thấy thế, ánh mắt sắc bén của Hà Minh Viễn lóe lên, đang định lên tiếng chất vấn thì bị Hà Minh Vũ nói trước.
“Cái gì mà trà xanh chứ?” Biểu cảm của anh ấy đơn thuần như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/3363701/chuong-512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.