“Nhưng mà…”
Làm sao cô tin lời anh cho được: “Em vừa gặp Lý An, ông ấy nói, ông ấy khẳng định anh đã gặp chuyện, rốt cuộc anh đến nước Anh làm gì vậy hả?”
“Nam Phương!”
Hà Minh Viễn tức tối cao giọng lên, hận mình không thể bay về ngay lập tức để đánh cô một cái: “Ngoan ngoãn ở nhà chờ anh về.”
“Em biết rồi.”
Cô chột dạ đáp lời, cô cũng không muốn gặp cái tên xấu xa này đâu.
Đầu dây bên kia lại lải nhải dặn dò vài câu rồi mới cúp máy, rất nhanh chóng có xe đến đón Trần Nam Phương quay về.
Nhưng đi được nửa đường, dừng lại tại một làn đèn đỏ, cô lại nhìn thấy một người: “Đặng Liên!”
“Khoan đã…”
Ánh mắt Trần Nam Phương nhìn chăm chăm vào người đứng cách đấy không xa, người đó mang một dáng vẻ cẩn trọng, mỗi một bước đều đi vô cùng cẩn thận.
Điều này khiến trong lòng cô thấy có gì có hơi sai, lòng hiếu kỳ nhen nhóm: “Anh dừng xe lại chờ tôi một chút, à mà, đừng có báo cho Hà Minh Viễn biết!
Tôi sẽ quay lại ngay thôi.”
Trân Nam Phương không đợi tài xế đáp lại đã cất bước xuống xe, đi vê phía Đặng Liên. Cô muốn nhìn xem Đặng Liên đang làm gì?
Nơi Đặng Liên đi đến là một tiệm trà, sau khi Trân Nam Phương bước vào theo thì nấp mình ở một góc phòng mà quan sát, dường như hơi trông thấy được người ngồi đối diện với Đặng Liên là một người đàn ông, từ xa trông lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/3352833/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.