Ngô Hà cau mày, đáy mắt hiện lên một tia hoảng sợ.
“Nếu tình cảm giữa cô và Hà Minh Viễn đã sâu đậm như vậy, có cần tôi đến tìm Hà Minh Kỳ, bảo anh ta tác thành cho hai người không?”
ko + “Tôi làm sao? Sợ tôi không nỡ à?”
Tần Nam Phương tỏ vẻ bình thản nhún vai một cái: “Cô cứ yên tâm, dù sao tôi và Hà Minh Viễn cũng vẫn chưa tổ chức đám cưới, có thể ly hôn bất cứ lúc nào.”
Ngô Hà càng thêm kinh ngạc.
“Hay là để tôi đi tìm bà Diêu nhé, bà ấy…”
“Đủ rồi!” Ngô Hà gầm lên, trong mắt tràn đầy hận ý không thể xóa nhòa, cô †a tiến lại gân trâm giọng nói: “Trần Nam Phương cô ra vẻ kiêu ngạo cho ai xem chứ? Chẳng qua là vì âm dương đảo lộn gả nhầm cho Minh Viễn, đợi đến khi anh ấy biết được tình cảnh của cô, cô nói xem liệu anh ấy còn thích cô chứ?”
Trân Nam Phương nhíu mày, không hiểu rõ lời này của cô ta có ý gì, tình cảnh của cô là sao?
Rốt cuộc Ngô Hà đã biết được những gì?
“Hừ, Trân Nam Phương… rồi sẽ có một ngày Minh Viễn không cần cô nữal”
Cô ta cười vô cùng đắc ý: “Chỉ cần một câu nói của tôi thôi, cô có tin hay không?”
Không đợi Trân Nam Phương phản ứng lại, Ngô Hà liền bổ sung thêm một câu: “Cũng giống như nhà họ Tần đấy, không phải đều chết cả rồi sao?”
“Cô nói cái gì!” Trân Nam Phương lập tức trừng lớn hai mắt, túm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/3352174/chuong-493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.