Chương trước
Chương sau
“Tôi không nhận tiên của cô đâu.”

Ôn Tứ Hiên kiên quyết nói: “Tôi rất vui vì được cống hiến sức lực của mình cho GOM “.” Trần Nam Phương chớp chớp mắt, cảm thấy xấu hổ: “Chúng ta vẫn nên làm chung đi, nếu không tôi sẽ cảm thấy có lỗi với anh, dường như trong chuyện của Thanh Hoa tôi vẫn chưa giúp được gì cho anh.”

“Cô đã giúp tôi được rất nhiều rồi.”

Ôn Tứ Hiên nhẹ giọng nói.

Không đợi Trần Nam Phương kịp phản ứng, anh ta lại cướp lời: “Lần này tôi mang đến tin tốt và một tin xấu.”

Trần Nam Phương hơi bĩu môi nói: “Vậy thì tôi sẽ nghe tin xấu trước.”

“Chúng ta lên xe rồi nói.” Ôn Tứ Hiên mở cửa, tay làm động tác mời lên xe, sau khi cả hai người họ lên xe, anh ta nói: “Tin xấu là cần phải tìm một hacker, là một trong 10 người giỏi nhất thế giới, rất khó tìm.”

“Tại sao lại phải tìm người đó chứ?”

“Đây chính là tin tốt mà tôi đang nói đến.” Ôn Tứ Hiên đã bán được một nút thắt. “Đoạn video mà cô nhận được từ Tập đoàn Kim Địa lần trước đã được xác nhận là đã bị người nào đó động †ay động chân.”

“Ý của anh là… đối phương đã mời được một người tài giỏi như vậy sao?”

Trần Nam Phương hoài nghỉ hỏi: “Rốt cuộc là ai? Tại sao phải tốn công tốn sức như vậy chứ?”

“Có thể mục đích của đối phương không phải là cô.” Ôn Tứ Hiên khởi động xe: “Cô muốn đi ăn trưa ở đâu?”

Cô sững sờ, là do anh ta chuyển đề tài quá nhanh: “Thế nào cũng được, anh quyết định đi.”



Sau đó cô lại đưa chủ đề về đúng hướng: “Anh nói mục đích của đối phương không phải là tôi? Vậy là Hà Minh Viễn sao? Không phải là toàn bộ tòa nhà của Tập đoàn Kim Địa đều bị hacker kiểm soát chứ? Vậy anh ấy có biết không?”

“Anh ấy có lẽ sẽ không biết cô quan tâm đến anh ấy nhiều như vậy.”

Trân Nam Phương cúi đầu, cô không tự chủ được sự quan tâm của mình đến Hà Minh Viễn, nhưng trong lòng cô lại có một giọng nói khác phản bác, đương nhiên khi đối mặt với một chuyện lớn như vậy thì cô có thể quan tâm đến anh ấy rồi.

Ôn Tứ Hiên cười tủm tỉm nói: “Cô xấu hổ rồi sao?”

“Làm gì có!” Trần Nam Phương ngẩng đầu lên nói lớn: “Tôi đã nhớ ra trưa nay mình muốn ăn gì rồi. Ăn món Tứ Xuyên đi, Thanh Hoa thích ăn những món đó.”

Sau đó cô lấy điện thoại di động ra điện thoại cho Đỗ Thanh Hoa.

“Cô có chắc là cô ấy đang rảnh không? Không phải cô ấy đang đi cùng bạn trai mới sao?” Ôn Tứ Hiên giễu cợt.

Trân Nam Phương nghe được một giọng nói truyên đến từ trong điện thoại: “Trần Nam Phương, không phải cậu đang ở cùng Ôn Tứ Hiên chứ? Anh ta đang nói về bạn trai mới của tớ sao?

Cậu hỏi xem anh ta có ý kiến gì không?”

Trân Nam Phương vô cùng bất lực: Tai của người bạn thân này cũng thính quá rồi đấy.

Nhưng sau khi nói rõ ra mục đích, Đỗ Thanh Hoa không hề nghĩ ngợi gì mà đồng ý đến cuộc hẹn, Trần Nam Phương rất vui mừng.

Ôn Tứ Hiên nói như đang đánh cược: “Đồng ý một cách vui vẻ như vậy, nhất định cô ấy sẽ không đến một mình. Cô có chắc mình muốn thảo luận về cuộc điều tra trước mặt Trịnh Hoàng Bách không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.