Trân Nam Phương không muốn vì mình mà hai người trở mặt với nhau, nhanh chóng giải thích: “Hoàng Phong chỉ đến thăm tôi như bạn bè, giữa chúng tôi không có gì cả.”
“Nghe thấy chưa?” Hà Minh Viễn bật cười: “Vợ tôi nói rồi đấy, anh chỉ là bạn của cô ấy thôi.”
Cô thoáng nhìn thấy tia thất vọng trong mắt của Trịnh Hoàng Phong, sau đó cũng nhanh chóng biến mất ngay, anh bình tĩnh tự tin nói: “Tốt xấu gì tôi với cô ấy cũng là bạn, vậy còn anh thì sao? Minh Viễn?”
Đáp trả xong, anh cúi đầu nhìn Nam Phương cười: “Anh đi trước đây, sáng mai lại đến ăn sáng với em.”
“.” Trần Nam Phương nhìn bóng lưng biến mất nhanh chóng, muốn từ chối cũng không kịp.
Tình huống vừa rồi đã hoàn toàn chọc giận đến Hà Minh Viễn, anh tóm lấy cằm cô, găn từng chữ gọi cô: “Nam Phương!”
“Có chuyện gì sao?” Cô bắt lấy tay anh, nhíu mày chất vấn: “Tôi đã nói tôi và Hoàng Phong không có gì rồi, anh không tin thì bỏ đi!”
“Vừa nấy còn sán gần nhau như vậy bảo sao anh tin được đây?”
“Thôi đi.” Cô hừ lạnh một tiếng: “Bất kể có gần như thế nào thì anh cũng nhìn thấy, nhưng khoảng cách giữa anh và người khác thì không ai có thể nhìn thấy được.”
Trái tim Trần Nam Phương chợt nhói lên, cũng không cần quan tâm Hà Minh Viên như thế nào nữa.
Trong lòng cô có gì thì nói vậy.
“Anh không phải đến chỗ của Ngô Hà sao? Còn đến chỗ tôi làm gì nữa?”
Khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/3344790/chuong-481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.