Lấy thân phận gì mà che chở cho cô ấy? Quan hệ hợp tác trong công việc sao?
Cô không cảm thấy Trịnh Hoàng Bách rảnh rồi như thế, không khỏi cảm thấy mê muội. Đúng lúc này, cửa phòng bệnh nhanh chóng được đẩy ra, Đỗ Thanh Hoa xuất hiện trước mặt họ.
Cười ha ha.
“Thoải mái quá!” Tiếng người phụ nữ nào hét lớn, đánh trả lại: Nam Phương, cậu biết không, tớ đã đánh Ngô Hà tới mức ba ngày sau cô ta cũng không xuống giường được đâu!”
Trân Nam Phương không biết nên nói gì, cô biết bạn thân cô làm thế là vì cô vì thế chỉ có thể thở dài: “Thanh Hoa, cậu cần gì phải làm thế với cô ta chứ?”
“Tại sao lại không?” Đỗ Thanh Hoa hừ một tiếng, nắm lấy tay Trần Nam Phương: “Nam Phương à, tớ vẫn giữ nguyên câu nói kia, cậu là một người quá lương thiện, đối xử với mấy đứa trà xanh trà đỏ cũng không thể quá nương tay được!”
“Thế nhưng…” Cô nhướng mày, nháy nháy mắt.
“Không phải cậu nói mình sợ Hà Minh Viễn sao? Tớ không sợ anh ấy đâu!” Đỗ Thanh Hoa nói rõ ràng: “Anh ấy vẫn một mực tin tưởng Ngô Hà, nói rõ nơi này của anh ấy và cả nơi này nữa nhất định là đã có vấn đề rồi.”
Trân Nam Phương thấy bạn thân mình đưa tay chỉ chỉ vào đầu và mắt của cô ấy, cô chỉ đành bất lực lắc đầu một cái.
Thế nhưng không ngờ Trịnh Hoàng Phong lại lên tiếng phụ họa: “Tôi cũng cảm thấy gần đây Minh Viễn xử lý các vấn đề không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/3335335/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.