“Đúng vậy, ngược lại Hoàng Phong anh đã nhắc nhở tôi, Tổng giám đốc Minh Viễn, thứ hai tuần sau chúng ta phải nói chuyện tiên lương trước.” Cô liếc mắt nhìn Hà Minh Viễn một cái, muốn nhìn thấy gương mặt anh đen lại, nhưng lại không nghĩ rằng anh không bị ảnh hưởng một chút nào.
Anh duỗi tay ra, ngang ngược thể hiện chủ quyền: “Đồ ngốc này, còn cần phải nói chuyện tiền lương sao? Mọi thứ của anh đều là của em cơ mà”
“.” Trần Nam Phương sửng sốt, sau đó mới giấy dụa cơ thể thoát ra, lại nghe anh dựa vào bên tai nói: “Đừng đi nữa, theo anh về nhà đi, Nam Phương à.”
Cô có thể nghe ra được sự cầu xin thoáng qua trong giọng nói của anh, điều này khiến lòng cô rất khó chịu, cô dao động, nhưng hễ nghĩ đến đứa bé của cô bị Ngô Hà hãm hại, cô chỉ có thể dẫn lòng mình lại.
“Tổng giám đốc Minh Viễn, thật ngại quá, lịch trình của tôi đã được sắp xếp xong rồi.” Cô không dám nhìn anh: “Hôm nay là cuối tuần mà, không cần thiết phải đi làm chứ?”
Trịnh Hoàng Phong đi tới, giúp đỡ: “Minh Viễn cũng không có việc gì, không thể không cho cô đi được đâu, đi thôi, Nam Phương.”
Trân Nam Phương giấy ra khỏi Hà Minh Viễn, sóng vai với Trịnh Hoàng Phong đi ra ngoài…
Nhưng còn chưa đi ra ngoài được đâu xa, di động của cô đã reo lên, lấy ra thì lại thấy số điện thoại của nhà cũ nhà họ Hài “Anh Hoàng Phong, thật ngại quá, tôi phải nghe điện thoại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/3320083/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.