“Bởi vì chị biết em tới đây nên chị mới tới đây!”
“,” Đương nhiên là Trần Nam Phương không hiểu lời nói bóng gió của cô ta. Việc Tô Thanh Nhã tìm tới đây cũng không phải chuyện gì tốt, ánh mắt cô ta lạnh lùng nhìn về phía đối phương.
Nụ cười của Tô Thanh Nhã không được tự nhiên cho lắm, hoàn toàn không có sự vui vẻ mà một cô dâu mới nên có: “Nam Phương, em cảm thấy mình có hạnh phúc không?”
“Cũng khá ổn ạ.” Cô bắt đầu nhíu mày.
“Có thật thế không?” Tô Thanh Nhã từng bước ép sát cô: “Em thật sự hạnh phúc sao? Tổng giám đốc Minh Viễn đối xử với em rất tốt sao? Cho dù anh ta có đối xử tốt với em thì còn Ngô Hà thì sao, em có thể chấp nhận cô ta không?”
Trần Nam Phương lạnh lùng lên tiếng: “Đàn chị, tất cả những chuyện này có liên quan gì đến chị à? Chị không gặp được Hà Minh Kỳ sao?”
Cô cảm thấy vô cùng ghét những người nhiều chuyện như thế. Cô đau khổ cũng được, hạnh phúc cũng được.
Thế nhưng đây chính là chuyện riêng của côi “Gặp Hà Minh Kỳ sao?” Tô Thanh Nhã hỏi ngược lại cô: “Chị rất muốn gặp anh ấy, thế nhưng anh ấy không cho phép!”
Trần Nam Phương nghe thấy thế mới cảm thấy một người chuyên nghiệp, tự tin như Tô Thanh Nhã, ánh mắt cô ta lúc này lại mất tập trung, trống rỗng nhìn thẳng về phía trước.
Cô bắt đầu suy nghĩ về cách làm người của Hà Minh Kỳ, cô ít nhiều gì cũng hiểu được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/3314506/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.