“Nếu như em vẫn còn đang tức giận thế thì đừng quan tâm tới anh nữa.”
Trần Nam Phương trợn tròn hai mắt, anh vừa nói như thế, cô vội vàng lùi về sau một bước: “Thật sự xin lỗi Tổng giám đốc Minh Viên, đã làm phiên đến anh rồi!”
Trong lòng cô đột nhiên cảm thấy vô cùng châm biếm, cô là vì tin vào lời của Đỗ Thanh Hoa, càng tin vào video mà chính mắt mình đã nhìn thế vì thế cô mới mong đợi được gặp anh như thế.
Thế nhưng cô không ngờ sự thật lại tàn khốc như thế.
Người ta cơ bản không hề để ý đến côi Cái anh cần chỉ là một người biết nghe lời anh. Thế nhưng có mấy ai lại không có ham muốn trong tình yêu chứ?
Trân Nam Phương không dùng thang máy mà đẩy cửa cầu thang thoát hiểm để đi xuống lầu dưới. Thế nhưng sau khi đi xuống khoảng bảy tám tầng thì cô bất ngờ gặp Ngô Hà ở tầng ba mươi tám. Cô không thể giữ nổi bình tĩnh, xoay người muốn quay lại tâng trên.
“Nam Phương, cô sợ tôi sao?” Giọng nói của Ngô Hà the thé, mang theo vẻ trêu chọc: “Sợ tôi làm tổn thương tới bảo bối trong bụng cô sao?”
Một tay cô vịn vào tay vịn cầu thang, tay còn lại cầm lấy di động: “Tôi sợ cô gì chứ? Trước kia tôi còn tưởng rằng cô là người thứ ba, bây giờ mới biết được, cô có muốn làm nhân tình cũng không thể làm được.”
Âm ầm ầm!
Ngô Hà tức giận đi lên, đối mặt trực tiếp với Trần Nam Phương:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/3314505/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.