“Minh Viễn…”
“Được rồi, Ngọc Cẩm, mau dọn cơm lên đi.” Bà Diêu như vô ý mà liếc nhìn Đặng Ngọc Lan, khiến những lời muốn nói của Đặng Ngọc Lan nghẹn lại.
Không biết có phải do Trần Nam Phương bị choáng ngợp hay không mà †óm lại cả bữa ăn này vô cùng giày vò cô, thậm chí đến thở mạnh cô cũng không dám.
Không biết có phải Hà Minh Viễn cố ý hay không nhưng anh vẫn cứ gắp đồ ăn cho cô, diễn trọn một vai người chồng hoàn hảo.
Để lấy lòng anh, cô chỉ có thể ăn hết thức ăn trong chén…
Mọi người ăn xong lại di chuyển ra phòng khách, Trần Nam Phương phát hiện có mấy người đang dùng ánh mắt dò xét nhìn cô.
“Bà nội, sáng mai con còn phải đi họp cho nên con xin phép đưa Nam Phương về nghỉ ngơi trước ạ.”
Trần Nam Phương sửng sốt, cô không ngờ đêm nay hai người họ lại ngủ lại nhà cũ, mang theo cõi lòng đầy tâm sự, cô đi theo Hà Minh Viễn qua hành lang đến khu biệt thự phía sau, vừa vào cửa đã bị áp vào tường.
“AI” Cô kinh hãi hít một hơi thật sâu, run rẩy nhìn anh.
“Đàn bà ấy à, tốt thật đấy.”
“Hà Minh Viễn, anh nghe em giải thích đã.” Trần Nam Phương vội nói: “Em thật sự không làm gì có lỗi với anh, em, em… rít.”
Anh không muốn nghe chút nào, cúi người dùng sức cắn một cái thật mạnh lên môi cô, ngay sau đó một mùi tanh tràn ngập trong khoang miệng.
Trân Nam Phương vô thức giấy dụa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/2519927/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.