“Cút.” Anh dùng sức hất mạnh tay ra, sau đó lập tức ngồi lên xe rời đi. 
Trần Nam Phương loạng choạng, cũng may mà Trịnh Hoàng Bách kịp thời đỡ lấy cô. 
“Chị dâu, không phải hôm qua tôi đã nói với chị rồi à, bảo chị tới mà chị lại không tới.” Một tay anh ta nhét vào túi quân, thờ ơ đứng bên cạnh: “Chị cũng biết rồi đấy, tính tình của anh Viễn rất nóng nảy, lân này e rằng không dỗ nổi na đâu. 
Cô chỉ cúi thấp đầu xuống, chẳng giải thích được gì. 
“Nam Phương.” Tô Thanh Nhã đi tới gọi, sau đó vòng lên khoác lấy cánh của Trần Nam Phương đầy thân mật, ân cần nói: “Chị dân em đến công ty giải thích với tổng giám đốc Viễn, em ở đây đợi cả đêm mà.” 
Không đợi Trân Nam Phương nói gì, Trịnh Hoàng Bách đã hỏi ngược lại: “Hôm qua hai người ở cùng với nhau ư?” 
“Cậu hai, Nam Phương là đàn em của tôi.” Tô Thanh Nhã không trả lời trực tiếp, khẽ gật đầu sau đó kéo Trân Nam Phương đi mất. Sau khi hai người đi được một đoạn rồi Trân Nam Phương mới rút tay ra, nhàn nhạt nói: “Cảm ơn chị, em sẽ không đến công ty đâu.” 
Cảnh tượng ngày hôm qua dường như vấn đang hiện rõ mồn một trước mắt, nếu như hôm nay lại đến đó, Hà Minh Viễn chắc chắn sẽ không tha cho cô đâu! 
Cô sợ, rất sợ. 
“Nam Phương, em khách khí với chị làm gì.” Tô Thanh Nhã nắm lấy bờ vai của cô, dịu dàng an ủi: “Tổng giám đốc Viên tính tình nóng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/2519453/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.