Anh cười khẽ bên tai cô: “Bà xã đã vất vả chăm sóc anh như vậy, thì anh thưởng cho em hai món quà, một cái là vật chất, một cái là tinh thân, có được không?”
Cô không hiểu ý anh lắm, cho nên cũng không đáp lời.
“Tinh thần chính là anh cho phép em năm trong lòng anh ngủ một giấc.”
“Em không muốn!” Trần Nam Phương cao giọng từ chối: “Em không cần!”
“Em vừa mới nói mình mệt.” Hà Minh Viên hơi nhướn mày lên nhìn cô: “Chẳng lẽ em đang nói dối chồng của em sao?”
Khóe miệng cô giật giật mấy cái, than trời trách đất, nhưng cuối cùng chỉ có thể tự mắng bản thân mình quá ngốc, lần nào cũng tự đào hố cho mình nhảy xuống.
“Không phải nói dối thì nằm xuống GII “Nói đến món quà vật chất trước đi!” Có thể kéo dài thêm một giây thôi cũng được, cô thật sự không biết mình có thể chịu đựng được bao lâu nữa.
Hà Minh Viên nhéo cái mũi nhỏ của cô, nói: “Từ trước đến nay anh vẫn không biết em thích vật chất đấy.”
Nếu biết vậy từ trước thì ngày nào anh cũng tặng quà cho cô rồi.
“Tăng tiên lương cho em nhé.”
Trân Nam Phương chớp chớp mắt, nhỏ giọng hỏi: “Ý của anh là gì?”
“Đến làm trợ lý đặc biệt của anh, tiền lương em muốn bao nhiêu cũng được.”
Cô đột nhiên ngồi thẳng dậy, không thể tin nổi những gì mình vừa nghe được, vội vàng hỏi lại: “Anh nói cái gì cơ?”
Ai muốn làm trợ lý của anh? Ai muốn gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/2518831/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.