“Hoàng Bách!” Trịnh Hoàng Phong nhìn chằm vào anh ta: “Em nói kiểu gì vậy? Ngay cả cách xưng hô cũng xa lạ như vậy?
“Vốn dĩ cũng không phải thân thiết lắm.” Anh ta rất có thành kiến với Trần Nam Phương: “Sợ rằng gọi nhầm thôi.”
“Bác sĩ Hoàng Bách thật kỳ lạ, xét ở phương diện nào đó không phải gọi là chị dâu sao?” Đỗ Thanh Hoa bên trong hét lên: “Mau gọi đi!”
“Có tin không, tôi sẽ làm cho cô vô sinh!” Trịnh Bách Hoàng mở cửa tức giận cảnh cáo.
Đỗ Thanh Hoa cũng rất cứng đầu: “Anh dám sao, thế thì tôi cũng không ngại cho anh mất giống luôn.”
Trân Nam Phương cùng với Trịnh Hoàng Phong: “…”
“Thanh Hoa, cậu khá hơn chưa?”
Trần Nam Phương định thần lại, vội vàng chạy đến giường nháy mắt với Đỗ Thanh Hoa.
“Được rồi, biết Trân Nam Phương cậu là người đẹp nhất, đừng nháy mắt với tớ nữa.”
Ngay sau đó, Trịnh Hoàng Bách cũng bị Trịnh Hoàng Phong gọi đi.
Nhưng một lúc sau, cửa phòng lại bị gõ….
Trần Nam Phương lại cho rằng là Trịnh Hoàng Bách tới, dặn dò Đỗ Thanh Hoa đừng đối đầu với đối phương nữa, mới mở miệng nói: “Mời vào.”
Cửa bị đẩy ra trong nháy mắt, đồng †ử của cô co rút lại, kinh ngạc nhìn người tới: “Sao cô lại đến đây?”
Đỗ Thanh Hoa nheo mắt lại: “Nơi này không chào đón cô, mau rời đi!”
Đứng ở cửa, Ngô Hà chẳng những không đi, còn chậm rãi tiến vào: “Tôi nghe nói cô bị thương, cho nên đặc biệt tới xem.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/2518394/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.