Tôi không nhìn thấy nhưng vẫn nghe được tiếng cô ta. Tôi có cảm giác cô ta đang ở ngay bên cạnh mình, oán khí của ma nữ này mạnh hơn Thất Thất rất nhiều...Tiếng ma nữ vọng lại càng lúc càng lớn hơn, âm thanh xuyên thẳng qua màng nhĩ tôi, khiến đầu tôi đau như búa bổ."Các người sẽ không thành công nổi đâu! Chỉ cần có tôi ở đây thì không ai có thể hãm hại bố tôi..."Nghe cô ta nói vậy, tôi bắt đầu lo cho sự an toàn của Thất Thất.Không được, tôi phải đi cứu Thất Thất!Tôi quay người mở cửa, nhưng lạ là cánh cửa phòng lại cứ sừng sững không thể mở nổi.Giọng ma nữ nọ lại vang lên trong căn phòng trống không: "Anh đừng có phí công nữa, mau làm theo lời tôi nói đi, đốt nến lên thì tôi sẽ không hại anh".Lòng tôi chùng xuống, tôi giậm chân bước tới bên giường, cầm diêm lên thắp cây nến thơm trên tủ đầu giường.Ngọn lửa nho nhỏ bập bùng cháy, tôi liếc thấy có người đang đứng bên cạnh mìnhTôi chầm chậm quay đầu lại, thấy một người phụ nữ mặc đồ ngủ màu trắng đang nghiêng đầu nhìn tôi.Mặt mũi cô ta đầy máu, môi khô nứt, đôi mắt to ầng ậc ánh lệ nhưng nước mắt lại không hề nhỏ xuống.Cổ họng người phụ nữ có một vết thương hở chảy máu đầm đìa, bộ đồ ngủ trắng của cô ta đã rách tan.Cô ta hé miệng cười với tôi, hàm răng đầy máu lộ ra."Đừng sợ... Tôi không hại anh đâu".Tôi nuốt nước bọt: "Được rồi, cô muốn nói gì thì cứ nói luôn đi?"Cô ta lướt tới bên cửa sổ: "Tôi phát hiện ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-va-xac/1756826/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.